Xây dựng “chân dung đối nghịch” - một nét mới trong nghệ thuật xây dựng nhân vật của tiểu thuyết Việt Nam giai đoạn 1986 – 2000

Trần Thị Mai Nhân

Tóm tắt


Sau năm 1986, văn học Việt Nam đã có sự chuyển mình và đổi mới trên nhiều phương diện, trong đó có đổi mới về nghệ thuật xây dựng nhân vật. Bài viết tìm hiểu một thủ pháp nghệ thuật được nhiều nhà tiểu thuyết sử dụng là xây dựng “chân dung đối nghịch” (chân dung nhân vật gồm hai  “ảnh” đối ngược nhau, một chân dung thuộc về quá khứ, một chân dung trong hiện tại). Với thủ pháp nghệ thuật này, các nhà văn đã góp cho văn học những ‘‘kiểu’’ nhân vật mới – những nhân vật tồn tại như một ‘‘tính cách’’, một ‘‘quá trình’’. Điều này đã tạo nên sự hấp dẫn cho tác phẩm.

Toàn văn:

PDF


DOI: https://doi.org/10.54607/hcmue.js.0.23.1658(2010)

Tình trạng

  • Danh sách trống