Sự phân đoạn phi liên kết văn bản giữa chủ ngữ và vị ngữ trong cấu trúc ngữ trực thuộc
Tóm tắt
Ngữ trực thuộc nối là một phương thức liên kết giữa ngữ trực thuộc( ngữ tỉnh lược trong văn bản) với chủ ngôn (cấu trúc mà ngữ tỉnh lược trực thuộc vào để hoàn chỉnh ngữ nghĩa và cấu trúc) bằng từ nối ( tức liên từ và giới từ). Như vậy sự phân đoạn phi liên kết văn bản giữa chủ ngữ và vị ngữ trong cấu trúc ngữ trực thuộc nối là sự chia tách chủ và vị hoặc đề và thuyết trong kiểu cấu trúc này sai phương thức liên kết văn bản so với các quy tắc về cấu tạo ngữ pháp văn bản đã được các nhà ngôn ngữ xác lập.
Toàn văn:
PDFDOI: https://doi.org/10.54607/hcmue.js.0.7.1387(2006)
Tình trạng
- Danh sách trống